Full width home advertisement

IT Sharing

Travel the world

Climb the mountains

Post Page Advertisement [Top]

My wife <3
.....
Tuần 24: Con yêu à, khi viết những dòng này bố đang nghe giai điệu Nhật Ký Của Mẹ, bố cũng vừa gửi cho mẹ con nghe nữa đấy, bình thường bố mạnh mẽ lắm, luôn lớn giọng vui cười nhưng giờ không hiểu vì sao nước mắt bố lại tự nhiên cứ rơi ra nữa. Từ hôm qua khi nghe mẹ con nói là bị đau lâm râm quanh bụng, đau cả ngày rồi bố đã rất lo nhưng cố tỏ ra vui vẻ lạc quan để mẹ con bớt lo, nhưng trong lòng thì vẫn nặng trĩu, cả đêm qua mẹ con không ngủ được vì cơn đau hành, bố biết mẹ con đã khóc rất nhiều, bố thì mệt quá nên ngủ thiếp đi tới sáng nay 6h hơn mẹ con đau quá chịu không nổi nữa nên mới đánh thức bố dậy, bố biết mẹ thương bố sợ bố đi làm cả ngày rồi mệt nên không đánh thức. Bố mẹ đi tới bệnh viện, như mọi lần khám rất nhanh, không hiểu sao bữa nay khám rất lâu, bố ngồi ngoài ngóng mẹ con nhìn mẹ con lo lắng mà không biết làm gì hơn, bố thật tệ phải không, bà Ngoại bảo bố cứ đi làm đi nhưng sao mà đi được khi chưa biết kết quả khám ra sao, 2 mẹ con có bị gì không, rồi mẹ con bước ra nói là phát hiện 1 nốt sáng ở tim của conm giờ đây bố mẹ đều rất lo lắng cho con, thứ 2 này đi khám lại mới biết được là có bị gì hay không. Bố giờ chẳng biết phải làm thế nào nữa, chỉ ngồi đây viết mấy dòng này và cầu mong cho 2 mẹ con con luôn được khỏe mạnh và bình an <3, yêu 2 mẹ con nhiều lắm.
....
Hành trình em đến với mẹ

13:20 15/09/20120
- Mẹ dạy đi tolet và thấy ra huyết hồng, mẹ liền nói với bố, và gọi cho ông ngoại qua đón lên bệnh viện. Cứ nghĩ là sẽ được gặp em trong đêm nào ngờ đâu sau khi thăm khám mẹ bị bác sĩ đuổi về vì chưa có mở phân nào. Và lần 1 bố mẹ xách đồ về
20:00 15/09/2020
- Mẹ vừa ra huyết hồng vừa đau bụng 15p 1 lần. Bố lại xách đồ gọi cho cậu đưa lên viện. Mẹ và bố chỉ hy vọng mở phân nào đó để nhập viện chờ con ra. Và rồi sau thăm khám bác sĩ lại đuổi về. Lần 2 bố mẹ xách đồ về
3:30 16/09/2020
- Mẹ lên cơn đau dữ dội cứ 10p 1 cơn, ra dịch nâu nhưng vì đã lên 2 lần bị đuổi về nên quyết định sáng mới lên tiếp. Sáng ra mẹ và bố lại cùng ông ngoại lon ton xách đồ lên bệnh viện. Bác sĩ bảo mở 1,5p rồi nhập viện theo dõi nhé. Mẹ và bố mừng biết bao nhiêu vì nghĩ trong hôm nay thôi sẽ được gặp em rồi. Nhưng câu chiện dài phía trước là 1h...8h....13h trôi qua mà mẹ vẫn rất đau nhưng chỉ 1,5p k thêm k bớt.
1:30 17/09/2020
- Mẹ bị rỉ ối và được chuyển xuống phòng chờ sanh. Thời gian cứ trôi qua, mẹ được tiêm thêm vài mũi gì đó... rồi thuốc dục sinh... con gò dữ dội mẹ đau không còn sức để mà la nữa dù xung quanh mọi người vẫn đang la rồi được chuyển vào đẻ.
13:30 17/09/2020
Bác sĩ nói với mẹ :" chỉ mở được 4p không có dấu hiệu mở thêm mà còn co lại, còn chờ nữa thì em bé ở trong đó không tốt, kí giấy mổ nha, để y tá gọi người nhà"
Lúc này mẹ sợ lắm chỉ muốn gặp bố con ngay mà nói " em sợ" bác sĩ gọi bố xuống nhưng mẹ chẳng nói được gì 2 người nhìn nhau rồi nước mắt cứ tuôn thôi. Đến tận bây giờ khi nghĩ lại giây phút ấy nước mắt mẹ lại rơi.
14:20 17/09/2020
Mẹ được đưa vào gây tê cô y tá ở đây rất dễ thương nói chuyện rất thân thiện mẹ đã nhờ cô chụp tấm hình khi em được áp da mẹ. Nhưng mọi chuyện không như mong muốn. Căn phòng khá lạnh và mẹ không thể nghĩ được gì nhiều hơn.
14:30 17/09/2020
Em được bác sĩ bắt ra, cô đưa em cho mẹ nhìn, nhìn em mà nước mắt mẹ không ngừng rơi được. Nhưng vì em nằm cao quá bác sĩ phải làm gì đó mà mẹ thấy hơi đau và rất lạnh ( lạnh đến nổi không thở được) mẹ lịm mất mà trong đầu cứ phải trấn an rằng phải tỉnh nếu mẹ nhắm mắt có phải sẽ không thấy em nữa không thấy bố nữa. Nhưng cô y tá đã nói với mẹ là "em cứ ngủ đi đừng lo"
Những ngày sau đó là những ngày mẹ cảm thấy mệt và bất lực nhất, em khóc em đói, em khóc em mệt, và rất nhiều thứ vì điều gì đó khiến em khóc mà mẹ không hiểu được. Sữa mẹ mãi không về... bố vẫn trấn an mẹ nói mẹ đừng suy nghĩ nhiều sữa sẽ lâu về hơn.
Có lúc mẹ cũng không hiểu sao nước mắt mình lại dễ rơi vậy nhưng mẹ phải cảm ơn em đã mạnh khoẻ mà ra với mẹ. Mẹ hạnh phúc vì có em. Chỉ mong mỗi ngày em đều được bình an khoẻ mạnh. Mọi thứ mẹ sẽ gánh thay em. Em chính là món quà sinh nhật lớn nhất mẹ nhận được trong suốt 27năm qua. Cảm ơn em.
Cảm ơn anh vì tất cả chồng ạ, từ lúc yêu đến giờ anh chưa bao giờ để em phải 1 mình làm gì quá khó khăn. 9 tháng 10ngày bầu bí anh cũng phải chìu từng li từng tí làm mọi việc trong nhà, 1 tay lo vợ 1 tay lo công việc. Chọn lựa bệnh viện khám hay đẻ đều muốn vợ có cái tốt nhất chưa bao giờ vì thiếu thốn hay khó khăn mà suy nghĩ tính toán. 1 tay chăm vợ bầu, rồi cũng 1 tay chăm vợ chăm con ở bệnh viện vì dịch bệnh không cho người thăm, không cho người thay, bao nhiêu cái vất vả chồng cũng cố gắng đồng hành không than vãn dù chỉ 1 lời lại còn an ủi vợ sợ vợ lo lắng trầm cảm. Gặp anh ..yêu anh ...rồi lấy anh là điều mà em cảm thấy hạnh phúc và may mắn nhất hiện tại.
Hôm nay là 27.09 là sinh nhật 27 tuổi, cũng vừa tròn 1 năm ngày anh quỳ gối xuống trao cho em chiếc nhẫn cầu hôn. Năm nay tuy không thể có 1 ngày sinh nhật lãng mạn nhưng điều khiến em hạnh phúc là có anh và có thiên thần của chúng ta. Yêu anh❤️
From Mẹ Mây


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bottom Ad [Post Page]